Thứ Năm, 19 tháng 3, 2009

NHỬ

Mấy hôm nay, bí đề tài, không viết được gì! Hôm nay rảnh, tra Từ điển tiếng Việt tìm hiểu vài từ, gặp từ nhử: Dùng mồi để dụ bắt, tự dưng, thấy hay hay và miên man nghĩ về động từ này.

Nhử không chỉ là hành động của những loài động đậy ( động vật). Với thực vật, nhử cũng được thể hiện với những trạng huống khác nhau. Để nhử ong bướm thụ phấn, các loài cây biết tự tạo ra sắc, ra hương. Có loài chuyên ăn thịt như cây nắp ấm (Cephalotus Follicularis) biết tạo ra một ảo ảnh, dụ côn trùng rơi vào bẫy mà ăn thịt.

Động vật càng có nhiều cách nhử. Các loài chim, để nhử con mái, con trống biết tạo cho mình một bộ lông sặc sỡ: “ con gà tốt mã nhờ lông”, để nhử con trống, con mái biết thể hiện bằng sự nhuận sắc trên da mặt. Các loài thú, để nhử con mái, con trống thường khoe sức mạnh cơ bắp của mình qua các cuộc đấu nhau, hoặc để thể hiện sự thông minh qua các lần săn mồi; còn con cái, để tìm được người tình ưng ý, nó lại tiết từ cơ thể mình ra những mùi đặc trưng nhằm dẫn dụ các chàng “ dại gái” vào mê cung tình ái. Cũng có thể có nhiều cách nhử khác nhau nhưng mục đích cuối cùng của các loài thú là “ đưa nàng về dinh”. Hoạ hoằn lắm, có loài sau khi đưa nhau lên đỉnh, con đực trở thành miếng mồi ngon của chính người tình, đó là loài nhện có tên gọi là goá phụ áo đen, con nhện đực biết là sau lần giao hoan ấy, mình chết, một cái chết dịu êm nên nó vẫn vui vẻ làm vật tế cho thần tình yêu.

Nói về cách nhử thì con người có trăm phương ngàn kế để dụ nhau rồi thịt nhau. Các nàng nhử các chàng bằng má phấn môi son, chân dài tới nách hoặc là các chàng khoe mẽ bằng sức mạnh của đôi tay, bằng sự tài hoa , sự thông minh thiên bẩm để rồi sau đó, các chàng trở thành tù binh trong một lâu đài mà chàng vừa là đế vương vừa là kẻ nô lệ, nàng trở thành một nữ chúa và cũng là một nô lệ trong chính cái bẫy mình giăng ra. Ấy là nói đến các cuộc tình trong sáng, với mục đích xây dựng một tổ ấm hạnh phúc. Nếu không vì mục đích trong sáng, các nàng, các chàng nhử với nhau bằng miếng mồi tiền bạc, nhan sắc…nhưng dù có cách nào, mục đích gì, kẻ đi nhử và người bị nhử cũng thường tự nguyện theo kiểu “ miếng mắm trao qua, miếng cà trao lại”.

Cao cấp hơn, con người tạo thành một xã hội, có phân tầng, có giàu nghèo, có đủ thứ nên rồi việc đi nhử và bị nhử có đến…1001 cách. Chỉ có điều, nhử ấy là nhử cao siêu, nhử có đẳng cấp, đúng là nhử! Nghe theo những kẻ muốn được ăn trên, ngồi trốc, những người dân lành, qua một cơn kích động, với cây, gậy, giáo mác, thậm chí cả tay không, trước đây là láng giềng chung một cánh rừng, một dòng sông, có khi chung một tiếng nói, lao vào đánh nhau đến chết. Chết rồi, còn tự hỏi: Ta thắng hay thua nhỉ? Mà không bao giờ tự hỏi: ta được gì sau khi đánh nhau!

Dùng mồi thơm để nhử bắt, bị nhử thấy có chết cũng dịu êm!

Dùng lời nói để nhử, bị nhử vẫn không biết mình bị nhử! Chết rồi vẫn không hiểu vì sao!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét